truyensexdem.com > Chuyện Sex > Cha và vợ

Cha và vợ

Phần 101
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

“Chồng ơi, chúng ta đừng về nhà trước, ra ngoài dạo một vòng đi, trực tiếp ăn cơm ở bên ngoài được không?” Tiểu Đình ngồi ở ghế phụ có vẻ rất vui vẻ, không có mang thai, một tảng đá lớn rốt cục rơi khỏi ngực, phảng phất như khôi phục lại trạng thái hoạt bát bình thường.

“Được rồi, chúng ta đi đâu…” Trong lòng cảm giác thả lỏng còn có tôi, dù sao trong lòng tôi thật sự không hy vọng nàng mang thai.

Chúng tôi đi công viên và phố thương mại, Tiểu Đình có vẻ rất hào hứng, dù sao thì cũng đã lâu chúng tôi không ra ngoài dạo phố, công việc quá mức bận rộn, mượn lần khám tại bệnh viện này xin nghỉ phép, thật sự rất không dễ dàng. Không còn phiền não, Tiểu Đình và tôi buông lỏng nội tâm, tận hưởng khoảnh khắc hiện tại. Bất tri bất giác, trời đã tối.

“Chồng ơi, chúng ta không về nhà ăn cơm nữa, ăn ở bên ngoài nha? Chúng ta đi phố ẩm thực…” Đến giờ cơm chiều, Tiểu Đình nói.

“Được rồi, bất quá gọi điện cho bố nói cho ông biết…” Nói thật, hôm nay bởi vì tâm tình tốt, khẩu vị cũng mở rộng hơn, quả thật đã lâu không có một bữa ăn ngon.

Tôi cầm điện thoại lên, nói với cha buổi tối chúng tôi không về nhà ăn cơm. Chỉ là lúc gọi điện thoại cho cha tôi mới nhớ tới, chúng tôi ra khỏi bệnh viện đến bây giờ, vì chúng tôi quá phấn khích đến nỗi quên không nói cho ông biết kết quả, mà ông cũng không biết vì lý do gì, không có chủ động gọi điện thoại tới hỏi thăm, có lẽ ông không đủ can đảm. Ở trong điện thoại khi tôi nói cho ông biết, Tiểu Đình không có mang thai, hết thảy chỉ là báo động giả, ông ở bên kia điện thoại đột nhiên im lặng thật lâu, cuối cùng chúng tôi đơn giản nói một ít những thứ khác, rồi cúp điện thoại.

Chúng tôi lái một vòng, trên xe đầy hành lý, cuối cùng đi tới phố ẩm thực để ăn tối, ăn các loại đồ ăn vặt, mỗi thứ một ít, còn phấn đấu ăn nhiều kiểu hơn. Thời gian hạnh phúc luôn ngắn ngủi, khi về đến nhà cũng đã gần 11 giờ đêm. Khi chúng tôi xuống xe, chúng tôi phải mang hành lý của Tiểu Đình lên lầu trong những cái túi lớn. Khi chúng tôi tới lầu, chúng tôi đã toát mồ hôi đầm đìa, thở hồng hộc.

Phòng ngủ của cha đóng chặt, có lẽ đã ngủ rồi. Hai chúng tôi lặng lẽ lấy hết hành lý ra, khôi phục lại vị trí ban đầu. Khi chúng tôi cởi đồ và nằm trên giường nghỉ ngơi thì đã hơn mười hai giờ. Sau khi chơi cả ngày, cộng với sự căng thẳng trong thời gian này, tôi rất buồn ngủ. Bởi vì quá mệt, tôi từ chối màn dạo đầu tối nay của Tiểu Đình.

Một giấc ngủ đến hừng đông, đã lâu rồi tôi không ngủ ngon như vậy. Tiểu Đình dậy sớm chuẩn bị điểm tâm, cha cũng dậy rồi, nhìn ra được, trạng thái tinh thần của ông cũng tốt hơn. Chỉ là trong ánh mắt mang theo nét u sầu, hình như ông đang có tâm sự trong đầu. Theo lý mà nói, con dâu không mang thai, ông cũng nên cao hứng theo mới đúng, dù sao chuyện này liên quan đến ba người chúng tôi, nhưng tình huống của ông tựa hồ như có chút không ổn, chiều hôm qua ông ở nhà một mình chờ kết quả, có lẽ đã xảy ra chuyện gì đó.

Đến văn phòng, tận dụng một chút thời gian rảnh rỗi buổi chiều, vì lo lắng cho cha tôi, tôi mở giám sát để kiểm tra tình hình trong nhà ngày hôm qua.

Mở video chiều hôm qua, thời gian đã được đặt sau khi chúng tôi cầm hành lý rời khỏi nhà. Trong video, sau khi cha tiễn chúng tôi rời khỏi nhà, ông ngồi thất thần trên ghế sofa, không biết đang suy nghĩ cái gì, giống như người mất hồn. Thỉnh thoảng dùng tay quẹt nhẹ khóe mắt. Biểu hiện trên mặt, thống khổ, tiếc hận, hối hận, tự trách, hầu như tất cả những cảm xúc tiêu cực đều lướt qua khuôn mặt ông. Tôi dùng chuột bấm tua nhanh, cha ngồi trên ghế sofa gần một tiếng đồng hồ sau đó mới kéo lê thể mỏi mệt đi về phòng của mình. Sau khi cha trở về phòng ngủ, từ trên giường lấy ra một cái hộp gỗ đã lâu không mở, đó là từ dưới quê chuyển đến, lúc ấy tôi bảo cha vứt đi. Nó vừa nặng vừa cồng kềnh, còn chiếm nhiều không gian, lúc ấy cha không nỡ bỏ.

Cha mở hộp gỗ, từ bên trong lấy ra một khung hình, trong video có thể thấy đó là ảnh chụp chung của cha và mẹ, một màn hình đen trắng, được gắn trong khung ảnh cũ. Ông ngây ngốc nhìn ảnh chụp trong khung, bắt đầu chảy nước mắt già. Ông từ từ đặt khung ảnh lên bàn cạnh giường, rồi quỳ xuống đối diện với ảnh. Vâng, ông quỳ xuống trước ảnh người vợ đã khuất của mình, nhắm mắt khóc như thể ăn năn. Ông nhắm mắt một hồi, rồi hai tay bắt đầu tát vào mặt mình, cái bạt tai rất vang dội, có thể thấy được ông dùng sức như thế nào. Tôi không có đếm ông tự đánh mình bao nhiêu cái, chỉ nhìn ông quỳ xuống bạt tai trong video, tôi đã cảm thấy rất khó chịu, nội tâm rất phức tạp.

Không biết cha tự tát mình bao nhiêu lần, cuối cùng hai má ông đỏ bừng và sưng lên. Lúc này ông mới ngẩn người, như người mất hồn, đứng dậy như một cái xác biết đi rồi đi tới nhà bếp, tựa như ông bị người thao túng. Ông vào nhà bếp để làm gì? Chỉ thấy ông vào bếp, rồi cầm lấy dao thái trên giá dao! Nếu như hồi sáng này tôi không thấy ông, tôi nhất định cho là ông muốn tự sát. Chỉ thấy cha cầm dao, cởi quần pyjama của mình và cầm dương vật của mình trên tay. Chẳng lẽ ông muốn chặt đứt căn nguyên của tất cả mọi tội lỗi, chuẩn bị vung đao tự cung? Sau khi ông cầm lấy con dao làm bếp lên, không biết ông nghĩ đến cái gì, có vẻ do dự, cuối cùng đặt dao làm bếp xuống, lấy cái búa từ ngăn kéo dưới tủ bếp ra…

Chắc hẳn cha vừa nghĩ nếu dùng dao làm bếp cắt đứt dương vật của mình thì chắc chắn phải đến bệnh viện, lúc đó sẽ giải thích với tôi như thế nào? Làm sao giải thích lý do tại sao tự cung cho con trai mình đây? Hơn nữa, cắt dương vật bằng dao, nếu không được cấp cứu kịp thời, có nguy cơ lớn đến tính mạng. Sau khi cân nhắc ưu điểm và nhược điểm, ông đã bỏ qua con dao làm bếp và chọn cái búa.

Cha để dương vật của mình đệm trên ghế đẩu, rồi nhắm cây búa vào dương vật của mình, chỉ cần một cái búa này đi xuống, cho dù dương vật không bị đập nát, cũng đủ để phá hư nó, làm cho ông cả đời không cách nào cương cứng. Ông nghiến răng hạ quyết tâm, chỉ thấy lúc này trên trán ông đều toát mồ hôi. Lúc này, trong lòng tôi cũng khẩn trương đến cực điểm, vô luận thế nào, tôi cũng không hy vọng ông tự làm thương tổn thân thể của mình.

Cha cầm lên đặt xuống mấy lần cái búa trong tay. Lúc này tôi cũng biết, chỉ cần một búa này của ông đi xuống, là mọi chuyện sẽ kết thúc, ông sẽ không còn nghĩ đến phương diện chuyện kia nữa, cũng sẽ không bị Tiểu Đình hấp dẫn nữa, cũng sẽ không bị dục vọng khống chế. Nhưng cuối cùng có lẽ ông vẫn không cách nào chiến thắng nội tâm nhút nhát và sợ hãi của mình nên ông đã bỏ cuộc. Ông đem cất búa về vị trí cũ, rồi thẫn thờ nằm trên giường, tay cầm màn hình, cũng không xuống giường nữa…

Cứ như vậy cha nằm trên giường đến tối, không biết ông đang suy nghĩ cái gì, vừa lúc đó tôi gọi điện thoại cho ông, nói cho ông biết chuyện buổi tối không về nhà ăn cơm, cộng thêm kết quả kiểm tra của nàng. Sau khi nghe được tin nàng không có thai, ông có chút kinh ngạc, mơ mơ màng màng cúp điện thoại. Ông ngây ngốc cầm điện thoại, trên mặt lộ ra một chút thư thái, một tia cười khổ, mặt khác, còn có một tia thất vọng nhỏ. Nói chung, không có nhiều niềm vui trên khuôn mặt già của ông.

Nghe chúng tôi không về nhà ăn cơm tối, cha không ra khỏi phòng để nấu cơm, vì vậy lại nằm xuống giường. Thỉnh thoảng ông đứng dậy hai tay ôm đầu gối, thỉnh thoảng ngồi bên cửa sổ nhìn ra ngoài, thỉnh thoảng nằm mở to mắt nhìn trần nhà. Nói tóm lại, trong ánh mắt ông tràn ngập mâu thuẫn và suy nghĩ, rốt cuộc ông nghĩ cái gì, có lẽ chỉ có ông mới biết. Mãi cho đến khi chúng tôi về nhà lúc nửa đêm, ông vẫn chưa ngủ, nghe tiếng cửa mở, ông chỉ theo bản năng quay đầu nhìn qua cửa phòng ngủ, rồi lại nhắm mắt lại.

Tôi tắt video giám sát, trong lòng có chút lo lắng không biết cha có tỉnh táo lại chưa. Có lẽ do lần trước xảy ra tai nạn, một lần bị rắn cắn 10 năm sợ dây thừng.

Những ngày tiếp theo, dường như tất cả mọi thứ đều trở lại cuộc sống bình thường, mỗi ngày Tiểu Đình đi làm thêm giáo viên bán thời gian, bận rộn vô cùng. Mà mỗi ngày sau khi tan sở, tôi và cha chờ nàng tan sở về nhà cùng nhau ăn cơm tối. Tâm tình của nàng và của tôi phảng phất như đều trở về như trước kia, gia đình nói chuyện cười đùa. Người duy nhất không trở về quá khứ là cha, ông luôn lơ đãng không biết mình đang nghĩ gì, đôi khi trong lúc ăn cơm cũng thẫn thờ. Khi tôi nói chuyện với ông, có đôi khi ông như không nghe, phản ứng rất chậm, không biết ông suy nghĩ cái gì. Tôi không khỏi lo lắng về tình trạng sức khỏe của cha tôi, liệu nó có thể là một dấu hiệu của bệnh Alzheimer không? Chắc là không, cha chưa tới 60 tuổi, sao lại mắc bệnh Alzheimer sớm như vậy.

Để nắm rõ nhất cử nhất động của cha, vì sợ ông xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mỗi đêm tôi đều xem video giám sát ban ngày để kiểm tra tình trạng của ông ở nhà. Chỉ thấy ông cũng không xem tv, cũng không đi vòng quanh như lúc trước, cả ngày chỉ ngồi ở nhà ngẩn người, nhìn ảnh của mẹ tôi, nhìn ảnh gia đình trên ghế sofa, trên mặt sẽ mang theo giãy giụa, tựa hồ như đang làm một số quyết định khó khăn.

Cứ như vậy, qua khoảng một tuần, sau khi tan sở chúng tôi trở về nhà, cha đã chuẩn bị một bữa cơm tối thịnh soạn, toàn bộ đều là sở trường của ông. Tôi hơi phân vân, nghĩ hôm nay là ngày gì, kết quả tính ra dù dương lịch hay âm lịch cũng không phải là ngày đặc biệt gì cả.

“Bố, hôm nay có chuyện gì? Bố làm nhiều món ăn ngon quá…” Tôi nhìn trên bàn, có thể ăn hết không?

“Không có chuyện gì, chỉ là hôm nay bố cao hứng, gia đình mình đã lâu không có sum họp ăn cơm vui vẻ. Thân thể bố cũng đã hoàn toàn lành lặn, muốn uống với con mấy chén, chỉ đơn giản như vậy…” Cha bưng món ăn cuối cùng từ trong bếp ra và đặt nó lên bàn.

“Được rồi, bố cũng uống rượu đi, dù sao bố cũng kiêng rượu đã lâu rồi, hôm nay chúng ta phá lệ một lần đi.” Tôi nhận thấy cha linh thiên bất thường, làm cho ông thư giãn một chút, tôi quyết định đêm nay để cho ông phá vỡ quy ước kiêng rượu, tôi cảm giác được đêm nay có lẽ ông có chuyện muốn nói.

Tiểu Đình cũng nhận ra điều đó, khi nghe ba chồng muốn uống rượu, nàng há miệng muốn ngăn cản, chỉ là đôi môi đỏ mọng của nàng vừa mở ra, cuối cùng lại không nói gì, trong khoảng thời gian này, do công việc của nàng, hầu như không có thời gian ở một mình với ông, cho nên trong khoảng thời gian này hai người là giao tiếp bình thường hàng ngày. Hầu hết thời gian này, nàng đã xác nhận lại cam kết của mình, tất cả tâm tư của nàng đều dành cho chồng. Mấy ngày nay, chúng tôi thường có đêm ân ái thống khoái yêu nhau một lần để cho ngon giấc, tựa hồ như nàng rất hưng phấn, trạng thái tinh thần hiếm thấy, nàng điên cuồng ở trên giường làm hài lòng tôi, để tôi có thể hưởng thụ sự dịu dàng của riêng nàng.

Trên bàn ăn, tôi và cha nâng ly, tửu lượng của ông kém hơn so với tôi. Tiểu Đình cũng uống nhẹ nửa chén, cả nhà đều vui vẻ hòa thuận, đã lâu không có bầu không khí như vậy. Phảng phất như ông cũng từ trong bi quan đi ra, đêm nay ông nói không hết lời, nói đông nói tây, tuy rằng thời gian ăn cơm rất dài, uống rượu rất ít, cuối cùng Tiểu Đình cũng không có ngăn ông uống, chỉ hạn chế lượng uống.

“Kim Thành, Tiểu Đình, trong khoảng thời gian này bố đã suy nghĩ rất nhiều. Từ khi mẹ con mất, bố độc thân một mình, ngày nào bố cũng nấu cơm cho tụi con, chăm sóc Hạo Hạo, cuộc sống thật hạnh phúc. Chỉ là bây giờ hai người đi làm quá bận rộn, giờ làm cộng thêm giờ ngủ buổi tối, thời gian hai người có thể ở bên bố cũng chỉ ngắn ngủi 3, 4 tiếng thôi. Hơn nữa Hạo Hạo cũng được gửi về nhà thông gia, không cần bố chăm lo, cả ngày bố không có gì để làm, thật là nhàm chán…” Đang ăn cơm đến cuối cha chuyển đề tài, nói đến chuyện này. Bất quá ông nói đúng, một ngày 24 giờ, đại đa số thời gian ông ở nhà một mình, rất ít khi ra ngoài.

“Vậy thì bố muốn…” Nghe cha nói lời này, tôi không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái, nhất thời đại não cũng không có xoay chuyển, nên thận trọng mở miệng hỏi.

“Lúc trước các người muốn giới thiệu vợ cho bố vì có chị sui chăm sóc Hạo Nhiên, nhưng bố không đồng ý. Bây giờ tất cả các gánh nặng đã biến mất, bố cũng nên tìm cho mình một người nào đó để làm bạn phần còn lại của cuộc đời bố.” Nghe những lời này của cha, đại khái tôi đã biết ông muốn gì rồi, tôi không khỏi siết chặt ly rượu trong tay, không biết là do kích động hay là vì…

“Nếu có người phù hợp thì giới thiệu cho bố một người đi, tìm cho bố một bạn già nhân phẩm tốt. Mặt khác, có thể trong nhà đột nhiên xuất hiện thêm một người tương đối xa lạ, sẽ ảnh hưởng đến quy luật sinh hoạt của hai người, cho nên sau khi tìm được bạn già, bố chuẩn bị đi ra ngoài ở với nàng, tốt nhất là nông thôn hoặc là nơi non thanh thủy tú, an hưởng tuổi già…” Cha nhấp một ngụm rượu, sau đó thành khẩn nói với chúng tôi, ánh mắt của ông nhìn vào mặt chúng tôi, nhìn ra được, những lời này là ông nói với hai người chúng tôi. Tôi bị quyết định này của ông làm cho trở tay không kịp, ngàn vạn ý nghĩ tôi cũng không nghĩ tới ông lại đưa ra quyết định này, hơn nữa nhìn biểu tình của ông, không có nói đùa.

“Xoãng…” Tôi chỉ nghe tiếng ly rượu rơi xuống, không nhịn được quay đầu nhìn sang bên cạnh thì thấy ly rượu của Tiểu Đình tuột khỏi tay rơi xuống bàn. Sau khi rượu rải rác ra, nàng mới bối rối đi vào nhà bếp lấy giẻ lau. Vừa mới quay đầu, tôi nhìn thấy ánh mắt lúc đó của nàng, Tiểu Đình cũng giống như tôi, cũng rất sốc trước quyết định của ba chồng, hơn nữa trong ánh mắt tràn ngập cảm xúc không rõ. Trong cái nháy mắt đó, tôi cảm giác được, nguyên nhân khiến cho nàng bị sốc có vẻ hơi khác so với tôi…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256
Thông tin truyện
Tên truyện Cha và vợ
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Truyện loạn luân, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật 06-02-2024 03:39:50
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Giúp chồng (Update phần 4)
Ngoại tình (Update phần 8) - Cô Kim
Đất và người (Update phần 27)
Thằng cháu (Update phần 11)
Xã nhỏ hoan lạc (Update phần 22) - Hoan Phong
Về nhà (Update phần 13) - Yamaham
Phòng trọ nữ sinh (Update phần 4)