truyensexdem.com > Chuyện Sex > Con đường bá chủ – Quyển 12

Con đường bá chủ – Quyển 12

Phần 10
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

“Không tệ nha, lâu rồi mới được tắm suối nước nóng được ngưng từ Nguyên Dịch…”

Lạc Nam rên rỉ một tiếng đầy thỏa mãn, toàn bộ cơ thể dễ chịu đến cực hạn trong làn Nguyên Dịch tinh thuần ấm áp, vô số lỗ chân lông được nới lỏng để Nguyên Khí ẩn trong Nguyên Dịch tiến vào rột rửa từng ngóc ngách, mặt nước được rải vô số loại hoa cao cấp vừa đẹp vừa thơm.

Ngửa mặt nhìn lên thì lại chứng kiến bầu trời đêm vô tận với biển sao lấp lánh chiếu rọi, như thu cả tinh không vào trong đáy mắt, ngửa mặt nhìn xuống thì toàn cảnh phồn hoa của Liên Tâm Kỷ Viện hiện ra, ánh sáng dạ minh châu lộng lẫy chói lọi, tu sĩ ra ra vào vào cực kỳ náo nhiệt.

Đinh… đinh… đinh…

Đang ngâm mình tận hưởng, bên tai bất chợt truyền đến từng tiếng đàn thanh thúy dễ nghe, du dương khó thể cưỡng lại.

Cửa rèm bị đẩy ra, một nhóm tuyệt sắc giai nhân như hoa như ngọc bỗng nhiên bước vào.

Lạc Nam trừng mắt nhìn, chỉ thấy các nàng đa dạng chủng tộc, có Miêu Nữ, có Hồ Yêu Nữ, có cả Sắc Quỷ, Xà Cơ, tổng cộng là năm người… trên tay cầm nhạc cụ, thân mặc lụa mỏng nhưng không mặc nội ý hiển lộ toàn bộ cơ thể trắng trong mê người như ẩn như hiện, từng tấc da thịt đều là không thể chê vào đâu được.

Đi đầu lại là một thiếu nữ nhân loại sở hữu mái tóc trắng như khói sương, khí chất tinh khiết như tiên tử không nhiễm bụi trần, ngũ quan hoàn mỹ sắc sảo nghiêng nước nghiêng thành.

Bạch y tung bay, những nữ nhân khác thì đánh đàn, thiếu nữ tóc trắng như tiên tử lại thể hiện một điệu khiêu vũ, ánh mắt có sóng nước luân chuyển, nhu mì dịu dàng nhìn lấy Lạc Nam ở phía đối diện.

Lạc Nam không cần nghĩ cũng biết đây là bà chủ Tử Toàn Cơ muốn cho mình đãi ngộ tốt nhất, liền chẳng khách khí đưa mắt thưởng thức cảnh đẹp ý vui, cầm một bầu rượu đặt bên hồ ngửa đầu tu sạch.

Thiếu nữ tóc trắng khiêu vũ như tiên, từng kiện y phục trên thân cởi xuống để lộ mỹ thể không thể chê, tiểu yếm, tiểu khố đều là màu trắng chậm rãi biến mất trên da thịt như ngọc, lộ diện từng điểm hồng hào quyến rũ.

Mãi đến khi nàng bước xuống dưới hồ, chậm rãi đến bên cạnh mình Lạc Nam mới giật mình lấy lại tinh thần, nhíu nhíu mày nói:

“Đủ rồi.”

Đinh…

Tiếng đàn ngắt quảng, một đám mỹ nhân có phần lo lắng xem lấy hắn.

Lạc Nam chậm rãi nói: “Các nàng rời đi thôi, ý tốt của Tử Toàn Cơ ta tâm lĩnh, nhưng ta không có thói hái hoa bắt bướm ở chốn hồng trần.”

Lời của hắn liền khiến thiếu nữ tóc trắng sắc mặt đuộm buồn, môi thơm khẽ mím lại dịu dàng nói:

“Công tử đừng lo, mấy người bọn thiếp đều là thân trinh nữ, hơn nữa đều có mỹ mạo hàng đầu ở nơi này, chỉ cầu hầu hạ chàng một đêm đã là đại phúc phận tu luyện mấy đời, không dám cầu cao.”

Những nữ nhân ở phía sau cũng là đầy mặt mong đợi nhìn lấy Lạc Nam.

Hắn vẫn là lắc đầu: “Ta đương nhiên biết các nàng là trinh nữ, Tử Toàn Cơ còn không ngốc đến mức đem tàn hoa bại liễu đến hầu hạ ta, nhưng mà ta vẫn có nguyên tắc của mình, các nàng đã hoàn thành nhiệm vụ, ân tình của Tử Toàn Cơ ta xin ghi nhớ.”

Một đám mỹ nhân nghe xong sắc mặt trắng bệch, bỗng nhiên lấy ra đoãn đao đặt bên cổ mình, dùng lực.

KENG…

Lạc Nam cong đầu ngón tay búng ra, kiếm khí đánh văng mấy thanh đao, nhịn không được giận dữ mắng:

“Tử Toàn Cơ, nàng muốn làm cái gì?”

“Sư phụ đã phân phó bọn thiếp phải hầu hạ công tử thỏa mãn, từ giờ sống là người của công tử, chết là quỷ của công tử, nếu công tử ghét bỏ không cần, vậy bọn thiếp sống không còn ý nghĩa.” Thiếu nữ tóc trắng hai mắt ngấn lệ, trong lòng đã tràn ngập một mảnh tử ý.

“Cái gì? Sư phụ là sao?” Lạc Nam nghe mà chưa hiểu ra sao.

“Thiếp là đồ đệ của viện chủ.” Thiếu nữ tóc trắng ôn nhu đáp lời: “Các nàng ở bên cạnh đều là thị nữ của thiếp, xem nhau như tỷ muội.”

Lạc Nam vỗ vỗ trán, không ngờ Tử Toàn Cơ chơi lớn đến mức đem đồ đệ của nàng vào hầu hạ mình, còn đưa ra tử lệnh như vậy.

Hắn âm thầm suy nghĩ, rất nhanh phần nào đã đoán được dụng ý của Tử Toàn Cơ.

Rõ ràng bà chủ kỹ viện này đã nhận ra tiềm lực kinh người của hắn nên bằng mọi giá muốn lôi kéo hắn, không tiếc để đồ đệ xuống nước tiến cử giường chiếu cũng như chứng minh thành ý.

Lạc Nam nở một nụ cười lạnh lùng, bàn tay nâng cằm thiếu nữ tóc trắng lên, nhìn dung mạo tinh xảo của nàng hỏi:

“Nàng tên là gì?”

“Tiện thiếp gọi Bạch Nữ.” Thiếu nữ ôn nhu hồi đáp, chủ động tiến sát lại gần Lạc Nam, đem da thịt nõn nà như da em bé cọ xát lấy cơ thể cường tráng của hắn.

Nào ngờ Lạc Nam đem nàng đẩy ra, bá đạo nói: “Trở về nói với sư phụ của nàng, nếu thích lấy lòng ta thì đích thân nàng ấy cởi y phục đến đây, đừng dùng mấy tiểu thủ đoạn này nữa.”

“Công tử không cần bọn thiếp thật sao? Bọn thiếp chết cho người vừa lòng.” Năm mỹ nhân hai mắt lã chả chực khóc.

“Chết đi!” Lạc Nam gằn từng chữ một:

“Nếu Tử Toàn Cơ đã thích chơi trò ép buộc, vậy ta sẽ có cách đem toàn bộ kỹ viện này chôn cùng các nàng, để xem nàng ta có dám chơi lớn một trận với ta hay không?”

Bạch Nữ mấy người toàn thân chấn động, không dám tin nhìn lấy Lạc Nam, sự tự tin và bá đạo của nam nhân này như một thanh trọng chùy hung hăng đánh thẳng vào nội tâm các nàng.

“Haizz, công tử thật khiến tiện thiếp bội phục vạn phần…” Trong không gian vang lên tiếng thở dài của Tử Toàn Cơ:

“Bạch Nữ, các ngươi lùi ra đi, xem ra là các ngươi chưa đủ phúc phận theo hầu Lạc công tử, không thể trách các ngươi được.”

“Haha, thì ra bà chủ vẫn luôn xem trộm ta tắm rửa.” Lạc Nam cười nhạt, thẳng thừng tuyên bố:

“Bạch Nữ các nàng cùng ta xem như hữu duyên, hy vọng tương lai bà chủ không ép buộc bất kỳ ai trong số các nàng phải dùng thân thể hầu hạ người khác như hôm nay đã làm với ta như vậy nữa.”

“Một khi ta biết chuyện… nói không chừng sẽ có Chí Tôn đến tiểu Kỹ Viện này gây náo động.”

“Công tử…” Bạch Nữ các nàng đáy lòng như được nếm mật, không thể tưởng tượng nổi Lạc Nam lúc này lại còn thương xót cho số phận của mình, thậm chí không tiếc buông lời uy hiếp cả Tử Toàn Cơ.

Trong lúc nhất thời, các nàng quả thật hận mình không thể tiếp tục lưu lại cùng với hắn.

“Thủ đoạn của Lạc công tử thật khiến tiện thiếp phải bội phục.” Thanh âm cảm thán của Tử Toàn Cơ thăm thẳm truyền ra:

“Trước đó là tiện thiếp dùng uy quyền ép buộc Bạch Nữ các nàng dâng hiến thân thể, nhưng hiện tại xem ra ngay cả trái tim của các nàng cũng vô tình bị công tử cướp mất, cả đời vương vấn…”

Quả nhiên trong mắt Bạch Nữ các nàng lúc này chỉ có thân ảnh của Lạc Nam.

Bất quá hắn cũng không cảm thấy cái gì, trước đây khi còn ở Nhất Thế Vũ Trụ, có thể nói tám phần mười thiếu nữ trong vũ trụ đều mong muốn được hầu hạ hắn, chẳng lẽ ai hắn cũng phải đáp lại tình cảm hay sao?

Nể mặt một khúc đàn múa vừa rồi, Lạc Nam mới vì các nàng Bạch Nữ cân nhắc cho số phận, chỉ dừng lại ở đó mà thôi.

“Tiện thiếp hứa với công tử…” Tử Toàn Cơ chân thành đáp: “Hơn nữa ngoại trừ công tử, e rằng sẽ không có nam nhân nào đủ tư cách để tiện thiếp phải dâng hiến cả đồ nhi của mình như vậy.”

“Như vậy thì tốt.” Lạc Nam hài lòng gật đầu.

Năm mỹ nhân Bạch Nữ vẫn còn lưu luyến không rời xem lấy Lạc Nam, mặc lại y phục, mang theo nỗi niềm tương tư xin phép được cáo lui.

“Các nàng đã đi rồi.” Lạc Nam nhún nhún vai:

“Không biết bà chủ có hứng thú với đề nghị của ta không? Nếu đích thân nàng tiến cử giường chiếu, nói không chừng ta sẽ đọng lòng.”

“Thật xin lỗi, thiếp là người hầu của Huyết Thánh Nữ.” Tử Toàn Cơ khéo léo đáp:

“Trừ khi Thánh Nữ hạ lệnh, bằng không thân thể của thiếp cũng sẽ không dâng hiến cho bất cứ nam nhân nào.”

“Nếu đã như vậy, nàng còn muốn rình ta tắm rửa đến bao giờ?” Lạc Nam ung dung mà cười.

“Khanh khách, công tử đừng tự mình đa tình.” Tử Toàn Cơ quyến rũ cười mê hồn:

“Mặc dù thân thể công tử có vẻ rất tốt nhưng tiện thiếp chỉ nghe lén mà thôi, không có nhìn lén, nếu công tử đã không thích thì xin được rút lui.”

Lời vừa dứt, thanh âm đã im bặt mà dừng, lần này lôi kéo thất bại, Tử Toàn Cơ càng đánh giá Lạc Nam cao hơn một bậc, biết thủ đoạn tầm thường khó mà mê hoặc dụ dỗ được hắn.

“Đêm nay trời rất đẹp, không có mưa… vì sao tên sắc lang lại từ chối một đám mỹ nữ? Thật kỳ lạ.”

Lại có thanh âm trêu tức truyền đến, cửa rèm bị đẩy ra, thân ảnh cao quý khuynh quốc khuynh thành của Thủy Triều Tịch xuất hiện.

Hiển nhiên những chuyện vừa xảy ra đã bị nàng chứng kiến toàn bộ.

Thấy giai nhân đã tiến xuống suối nguyên dịch, đuôi cá lay động thanh thoát bơi xung quanh mình, Lạc Nam liền nắm tay nàng kéo đến gần mình hừ một tiếng:

“Nếu ta là loại nam nhân thấy sắc là đụng, vì sao nàng vẫn chưa có đôi chân?”

“Hứ.” Thủy Triều Tịch yêu kiều pha lẫn giận dỗi: “Có lẽ ở trong mắt ngươi ta còn chưa đủ hấp dẫn.”

“Nhân Ngư Nữ Hoàng, một trong ba mỹ nhân đẹp nhất Hằng La Đại Hải từ bao giờ thiếu tự tin như vậy?” Lạc Nam bật cười, đưa tay vuốt ve mái tóc mượt mà của nàng.

“Chỉ tại tên khốn kiếp nào đó năm lần bảy lượt từ chối ta, làm ta bắt đầu hoài nghi về dung nhan của mình.” Thủy Triều Tịch liếc xéo hắn.

Lạc Nam nhìn nàng phong tình vạn chủng, nhịn không được hôn lên gò má nàng một ngụm.

Thủy Triều Tịch thất thần, nhịp tim bắt đầu đập nhanh hơn.

Lạc Nam bỗng nhiên áp tai vào một bên bầu sữa đẫy đà của nàng, Thủy Triều Tịch đang muốn mắng một tiếng lưu manh, lại nghe hắn ôn nhu nói:

“Tim nàng đập thật nhanh đấy.”

“Tim của ngươi cũng vậy mà.” Nàng đưa tay đặt lên bộ ngực săn chắc của hắn, nơi đó có trái tim đập như trống.

“Mấy lần trước nàng rủ ta giao phối, tim của hai ta chưa từng đập nhanh như vậy…” Lạc Nam nhìn nàng thì thào:

“Nàng có biết tại sao?”

Thủy Triều Tịch ôn nhu như nước nhìn thẳng vào mắt hắn, môi đỏ phà hơi thơm:

“Vì những lần đó chưa có nhiều tình cảm, lúc này thì khác, không biết từ bao giờ, nhịp tim của chúng ta lại đập nhanh hơn khi ở bên nhau…”

Lạc Nam say đắm nhìn lấy vị nữ hoàng ở trong lòng mình, kề sát môi vào tai nàng thầm thì:

“Vậy nàng chấp nhận là nữ nhân của ta nhé?”

Thủy Triều Tịch kiêu ngạo hất cằm: “Chàng làm nam nhân của thiếp nhé?”

“Ta đồng ý.” Lạc Nam bật cười gật gật đầu.

Thủy Triều Tịch hai mắt mê ly, vòng tay ôm cổ hắn, bờ môi hôn đến.

Lạc Nam vội vàng ngậm lấy đóa hoa mềm mại ướt át thơm ngào ngạt của nàng, hắn còn chưa kịp chủ động, chiếc lưỡi đinh hương của mỹ nhân đã tiến vào trong khoang miệng của hắn khuấy động, nàng còn đem từng giọt hương tân ngọc dịch của mình truyền sang, tham lam mút lấy môi lưỡi hắn.

Nhân Ngư Nữ Hoàng rất khó động tình, nhưng một khi đã chấp nhận cuộc yêu, nàng sẽ hiến dâng tất cả những gì mình có theo cách nồng nhiệt nhất.

Chụt… chụt…

Hai người môi lưỡi quấn quýt si mê, Lạc Nam đảo khách thành chủ đem cái lưỡi quái ác tiến vào môi thơm của giai nhân, bốn cánh môi ma sát mãnh liệt, bàn tay đã phủ lên nơi cần thiết, đem cái áo choàng và tiểu yếm kéo xuống.

Khi đôi gò bông đảo căng đầy nhựa sống nhảy nhót tung tăng xuất hiện bên ngoài không khí, Lạc Nam đã quen thói dùng tay phủ lên, cảm giác mềm mại đàn hồi đầy ắp mà lòng bàn tay to lớn không thể nắm trọn dù chỉ một bên.

“Nàng không dùng vỏ sò che ngực sao?” Hắn truyền âm trêu chọc.

“Ban đầu thiếp dùng vỏ sò, nhưng các tỷ muội thấy nó quá cứng nên tặng thiếp mấy cái áo yếm mềm, nói rằng chàng thích như vậy.” Thủy Triều Tịch ngây thơ hồi đáp.

“Ta thích chúng quá, thật to và xinh đẹp…” Lạc Nam nắn bóp bầu sữa nhân ngư trong lòng bàn tay.

“Thích thì ăn chúng đi, của chàng cả mà.” Thủy Triều Tịch sóng mắt lưu chuyển.

“Nhưng ta còn muốn hôn nàng.” Lạc Nam vẫn chưa thỏa mãn, si mê ngậm chặt chiếc lưỡi đỏ ửng đinh hương.

“Không cần vội, thiếp… có… có chạy đi đâu?” Nàng thở gấp từng đợt, truyền âm cũng đứt quãng, bàn tay ngọc ngà cũng đã chủ động tiến xuống dòng nước, nắm lấy thanh vũ khí quái ác to lớn như thép nung vẫn đang cọ vào đuôi cá trơn trượt lộng lẫy của mình.

Ở trong lòng bàn tay Lạc Nam, hai bầu sữa của nàng liên tục biến hình, hạt anh đào đỏ thẳm dần trở nên săn cứng nổi cộm lên, bàn tay khác của hắn ôm trọn vòng eo, chậm rãi trượt xuống vuốt ve chiếc đuôi một cách dịu dàng.

“Hức… Tiểu Nam…” Động tác nhu tình của hắn làm nàng run rẩy toàn thân từng đợt, vùng tam giác nằm giữa bụng dưới và đuôi cá đã bắt đầu rỉ ra những chất mật trinh nguyên thơm nồng nàn.

Hôn đến môi nàng sưng đỏ, Lạc Nam mới thỏa mãn tách ra để lại một sợi chỉ bạc nối liền khoang miệng hai người.

Nhìn ngắm gò má của nàng ửng hồng kiều diễm, hắn đặt môi hôn lên, rồi lại hôn xuống cổ, liếm láp xương quai xanh, cuối cùng há lớn miệng ngậm lấy bầu sữa mà nút mạnh.

“Ưm… thiếp tê, cảm giác này thật… khó giải thích…” Thủy Triều Tịch uốn éo trong lòng hắn, bàn tay chủ động vuốt ve tiểu huynh đệ bên dưới của nam nhân mãnh liệt hơn.

“Thật ngon, thơm và mềm mại.” Lạc Nam lưu luyến quên về, thưởng thức hai bầu sữa của nàng như những món ăn ngon nhất từng được nếm lấy.

“Ngon vậy mà đến giờ mới ăn… hức… cho chàng hối hận…” Nàng rên rỉ nỉ non, cảm nhận rõ ràng cái miệng nóng rực như lửa và đầu lưỡi tinh quái liên tục đánh vào hạt anh đào trên núi non của mình.

Thỉnh thoảng hắn còn cắn nhẹ, day nhẹ, để lại dấu răng làm nàng tê rần cả người, dù ở trong nguyên dịch dễ chịu vẫn cảm thấy toàn thân nóng hừng hực.

Hòa cùng làn nguyên dịch, chỗ riêng tư bên dưới của nàng rỉ ra chất mật ngày càng nhiều.

Lạc Nam không muốn hoang phí, liền bế nàng lên, đặt mỹ nhân ngư nằm trên bờ suối, kê miệng vào hôn ngay vùng tam giác với khe rãnh hồng không một sợi cỏ đó.

Có lẽ đây là đặc thù của Nhân Ngư, Hải U Quỳnh và Hải Linh Lung cũng là đóa hoa hồng không có chút cỏ.

Chùn chụt…

Thanh âm nhớp nhép vang lên không ngừng, đầu lưỡi quái ác chủ động tách ra hai mép tiến vào trong khuấy động, Thủy Triều Tịch toàn thân giật giật, hai mắt lim dim, rên rỉ từng đợt:

“Thiếp sướng… chàng điêu luyện quá… thiếp chịu không nổi, giao phối với thiếp đi chàng.”

BỐP!

Lạc Nam vỗ bầu sữa của nàng một cái, giận yêu mắng: “Là ân ái, không phải giao phối!”

“Hức, yêu thiếp đi chàng, ân ái với thiếp…” Thủy Triều Tịch đối với hắn nói gì nghe nấy, cái đuôi cá và vòng eo không ngừng uốn éo, lắc lư.

Lạc Nam hít sâu một hơi, nằm sấp đè lên mỹ thể của nàng, chậm rãi đem côn thịt đã sớm muốn bạo nổ trong tay mình tìm đến cái khe chật chột với hai mép môi đã hơi hé ra tìm kiếm…

“Chàng, chàng có kinh nghiệm mà phải không…” Thủy Triều Tịch si mê nhìn hắn, đã sẵn sàng đón chờ khoảnh khắc quan trọng nhất của bản thân.

“Ừm, ta sẽ yêu nàng thật say đắm.” Lạc Nam yêu chiều nở nụ cười, côn thịt chậm rãi đâm vào.

“Ưm… nhẹ, chậm thôi chàng, thiếp muốn cảm nhận từng chút một.” Thủy Triều Tịch tựa đầu lên vai hắn, đầu lưỡi liếm láp vành tai nam nhân nỉ non.

Nhân Ngư có vẻ nhiều nước nhờn hơn người bình thường, cự vật của Lạc Nam to lớn ngoại cỡ nhưng đã tiến vào không quá khó, bởi vì hành lang khê cốc cực kỳ trơn trượt.

“Hức, sâu quá… to và nóng nữa, thiếp đã cảm nhận được chàng.” Thủy Triều Tịch nở nụ cười hạnh phúc, chân mày thì hơi chau lại vì cơn đau như bị xé đôi, máu đào chảy ra hòa cùng dòng nước khi lớp màn vẹn nguyên bị đâm thủng.

Ót…

Theo một thanh âm lúc cán, Lạc Nam toàn thân như muốn nổ tung, nơi tư mật của mỹ nhân ngư luôn giống như hình xoắn óc vậy, chật chội và ôm sát theo hình vòng xoáy, kích thích toàn thân như muốn điên cuồng.

Nhân Ngư động tình cũng cuồng dã hơn nữ nhân loại, nàng chỉ đau đớn có một chút liền đã ngứa ngáy toàn thân, ôm lấy hắn mời gọi:

“Động đi phu quân, chiếm lấy thiếp…”

Lạc Nam cũng có kinh nghiệm với hai thê tử Nhân Ngư trước đó, vì vậy không hề do dự đẩy nhanh tốc độ, bắt đầu tận hưởng khoái cảm đê mê thế gian hiếm có.

Bạch bạch bạch bạch bạch…

“Ưm… ưm… ưm… ôi đại dương ơi, thiếp chết, chàng làm sướng quá…” Nàng oằn mình rên rỉ theo từng nhịp của Lạc Nam.

Hắn kéo nàng xuống dưới dòng Nguyên Dịch, hai người như một đôi hải ngư âu yếm quấn quýt, hai nơi tư mật ma sát với nhau liên tục trong lúc bơi trong làn nước, sóng nước và sóng thịt sôi trào không ngừng.

Mà bởi vì là lần đầu tiên trong đời, chỉ sau vài lần như vậy, toàn thân Thủy Triều Tịch đã run bần bậc trong lòng Lạc Nam, một dòng nước ấm phun trào khiến nàng đê mê thất thanh:

“Á… thiếp từ dưới biển lên tận mây rồi…”

Lạc Nam cũng gồng mình ôm siết lấy nàng, mặc kệ dòng nước, vô vàn sinh mệnh như nham tương nóng chảy bắn thẳng vào nơi sâu nhất tận cùng hoa tâm của mỹ nhân ngư.

Ánh sáng tràn ngập bao phủ thân dưới của Thủy Triều Tịch, cái đuôi cá của nàng bị ánh sáng chói mắt bao phủ.

Trong ánh mắt chăm chú của Lạc Nam, khi ánh sáng tan đi, chiếc đuôi đã hóa thành một đôi chân dài thướt tha thẳng tắp, trắng nõn nà như da thịt em bé không chút tỳ vết.

“Đây là… chân của thiếp, là chân mà phu quân ban cho thiếp…” Thủy Triều Tịch kích động nhìn lấy đôi chân dài, ngay cả bờ mông cũng được hình thành vô cùng đầy đặn và tròn trịa.

“Chúng rất đẹp…” Lạc Nam đặt nàng tựa vào thành bờ suối, đem một chiếc chân dài của nàng kéo lên thật cao, để nó gác lên vai mình, hắn nghiêng đầu hôn lên chân ngọc.

Thủy Triều Tịch đỏ mặt lí nhí: “Thiếp có chân rồi, chúng ta làm được nhiều tư thế hơn đúng không?”

Lời nói đầy mị ý của thê tử khiến Lạc Nam như uống phải chất kích thích, hắn gầm lên một tiếng như mãnh thú lao vào nàng.

Từng tiếng thở nặng nhọc, từng tiếng rên rỉ yêu kiều của đôi nam nữ lan tràn khắp không gian.

Nhưng hai người không biết rằng, ở một gian phòng tắm kế bên, Dạ Thanh Thu toàn thân đỏ bừng trốn dưới suối, ánh mắt vừa thẹn vừa giận, nội tâm cuồng mắng:

“Cẩu nam nữ, các ngươi làm lớn đến mức xuyên qua trận pháp…”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ – Quyển 12
Tác giả Akay Hau
Phân loại Chuyện Sex, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 07-02-2024 11:28:10
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Truyện sex les thuần (Update phần 14)
Phá trinh lần đầu (Update phần 4)
Nhỏ bạn dâm (Update phần 6)
Thằng con rể may mắn (Update phần 13)
Chàng mù may mắn (Update phần 26) - Tiểu Long
Tân Tiếu ngạo giang hồ (Update phần 160)
Chú và cháu (Update phần 10)
Trưởng thành (Update phần 43)